Còn Bạch Hổ đang cầm giấy nợ cũng phô ra cho mọi người xung quanh xem một lượt. Hắn vừa mở vừa cười nói: "Mọi người hãy nhìn kỹ đi, đấy chính là do Lê Chấn Vũ tự mình viết, chữ viết là của hắn, trên đó còn có con dấu của nhà họ Lê nữa. Nhờ các vị có mặt ở đây giúp tại hạ nhìn cho rõ, đừng để cho nhà họ Lê trở mặt, nói công tử nhà bọn ta lừa gạt bọn họ!"
Những gia đình sống gần nhà họ Lê đa số đều là nhà giàu có trong thành Vĩnh An này, bọn họ cũng không sợ nhà họ Lê, thậm chí còn vui vẻ nhìn nhà họ Lê bị bẽ mặt nữa. Cho nên lúc này Bạch Hổ vừa nói, bọn họ đã lập tức cười lớn hùa theo.
Sắc mặt của lão già kia nhà họ Lê hết xanh lại trắng, một lúc lâu lão ta vẫn không nói được câu nào.
Đúng lúc này, phía sau truyền đến một giọng nói uy nghiêm, "Thành An, xảy ra chuyện gì vậy?"
Lão già kia quay đầu, nhìn thấy người đến lập tức vui mừng nói: "Tộc trưởng, bọn chúng đến gây chuyện! Bọn chúng nói Chấn Vũ nợ tinh thạch, khăng khăng bắt chúng ta trả nợ!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com