Thấy đã rút xong hồn phách của người này, Hắc Sát lập tức phất tay: "Đổi người khác."
Lập tức có gã đàn ông mặc áo đen một tay xách một thiếu niên mặc áo gấm quý phái đi lên, vứt trên mặt đất.
"Đừng giết ta, đừng giết ta. Ta là Cửu hoàng tử... Hu hu hu... Phụ hoàng, cứu con! Cứu con với!"
Nhưng kêu khóc thảm thiết, thê lương và cầu xin tha thứ không thể cứu tính mạng của hắn. Cùng với việc hồn phách bị hút cạn, cơ thể hắn run rẩy, co giật như lên cơn động kinh, miệng ứa máu, hai mắt trắng dã, tắt thở tại chỗ.
Hắc Sát nhìn cờ Luyện Hồn phía trên đầu mình biến thành màu đen tuyền, lại nhìn thấy mặt quỷ từ từ hình thành, không khỏi bật cười vui sướng: "Được, được! Độ thuần khiết của hồn phách này quả thật không tồi, bằng năm tên thị vệ rồi. Xem ra con rồng cháu phượng đúng là khác biệt. Mang một hoàng tử nữa tới cho ta."
"Súc sinh! Ngươi giết vợ con ta, ta liều mạng với ngươi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com