Dường như ông lão không cảm nhận được sức nóng, ông bảo Hột Khê đặt cơ thể Âu Dương Hạo Hiên xuống nền cát, miệng liên tục lẩm bẩm: "Đồ nhi ngoan, mấy trăm năm nay sư phụ chưa hề phải sử dụng đến chân nguyên. Đợi tên nhóc này tỉnh lại, con phải chuẩn bị một bữa thật thịnh soạn khao sư phụ đấy."
"Đúng rồi, còn nữa, không được để cho con heo màu hồng kia ăn ké của sư phụ, tất cả rượu thơm đồ ngon chỉ thuộc về sư phụ thôi đấy!"
Hột Khê bật cười, nhưng vẫn gật đầu nói: "Cảm ơn sư phụ!"
Lúc này ông mới vừa lòng, ông ngồi xếp bằng bên cạnh Âu Dương Hạo Hiên, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Hột Khê bên cạnh khiếp sợ phát hiện, trong khoảnh khắc ông nhắm mắt, khí thế khắp người ông đều thay đổi. Linh lực mạnh như dời non lấp biển trong cơ thể ông mạnh mẽ thoát ra, bao kín lấy cơ thể Âu Dương Hạo Hiên.
Trong khoảnh khắc linh lực của ông chạm đến cơ thể hắn, đan điền của Âu Dương Hạo Hiên liền lập tức phát ra ánh sáng màu vàng đỏ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com