Hai người đi tới chỗ Hạ Kỳ và Tiểu Miêu Miêu.
Châu Gia Kiện cho rằng anh ta và Tần Vỹ qua đó Hạ Kỳ sẽ buông cánh tay đang đặt trên lưng Tiểu Miêu Miêu ra.
Nhưng khi hai người đứng ở trước mặt Hạ Kỳ, bàn tay Hạ Kỳ vẫn không có dấu hiệu buông ra mà giữ nguyên tư thế ôm.
Ngược lại là Tiểu Miêu Miêu cảm thấy xấu hổ trước mặt khi đối diện với Tần Vỹ và Châu Gia Kiện.
Cô vừa giãy giụa cơ thể vừa ghé tai Hạ Kỳ nói nhỏ: "Thất cách cách, anh mau buông em ra, như vậy sẽ có ảnh hưởng không tốt."
"Đừng giãy, ngoan ngoãn ở trong lòng anh đi." Hạ Kỳ nhíu mày, giơ cánh tay dài ôm Tiểu Miêu Miêu vào trong lòng.
Nghe Hạ Kỳ trách mắng bằng giọng nói trầm trầm không cố hạ thấp giọng, mặt Tiểu Miêu Miêu lại đỏ bừng lên, không nói gì nữa.
Tần Vỹ và Châu Gia Kiện: "…"
Biết tình cảm hai người nồng thắm rồi, nhưng cái hành vi ném thức ăn chó mọi lúc mọi nơi này thật sự rất đáng xấu hổ nhé!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com