Không được nhìn cảnh đẹp trong tưởng tượng, Tiểu Miêu Miêu buồn bực bĩu môi: "Thất cách cách, hai người chúng ta đều nhìn thấy hết của nhau rồi, anh còn giấu giếm trứng của mình như vậy, cũng quá vô lý rồi đấy!"
Hạ Kỳ cạn lời, liếc nhìn bé con không chọc người khác tức chết thì không thôi này: "Cô nhóc háo sắc."
"Với bạn trai của mình mà không háo sắc thì ai gọi là phụ nữ." Tiểu Miêu Miêu rất nghiêm túc nhìn Hạ Kỳ.
Hạ Kỳ mặc quần lót vào, xoay người lại: "Đó gọi là gì?"
Ánh mắt Tiểu Miêu Miêu nhìn chằm chằm nơi nào đó gồ lên cao ở quần lót của Hạ Kỳ, vẻ mặt gian tà: "Đó gọi là đồng tính luyến ái."
Hạ Kỳ: "..."
Quần lót của Hạ Kỳ là loại quần bó sát hình vuông màu tím xanh, chất vải hơi mỏng ôm sát mông, khiến nơi nào đó càng đồ sộ.
Nghĩ đến thứ lớn như vậy kết hợp với lỗ nhỏ như vậy của mình, mà lại không cảm thấy đau, Tiểu Miêu Miêu không thể không cảm thán cấu tạo cơ thể con người thật đúng là thần kỳ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com