Lúc Tiểu Miêu Miêu trông thấy đàn vịt nhỏ, đôi mắt sáng rực, tràn đầy sự vui mừng ngạc nhiên.
"Cho em hết ạ?"
Hạ Kỳ gật đầu: "Bây giờ em có thể chơi được rồi."
"Nhưng mà…" Tiểu Miêu Miêu chỉ vào áo sơ mi của Hạ Kỳ.
Chiếc áo sơ mi của cậu vốn chỉ bị ẩm thôi, nhưng sau khi ôm Tiểu Miêu Miêu thì đã trở nên ướt sũng.
Mặc dù cơ thể thiếu niên vẫn chưa có nét đàn ông trưởng thành, nhưng bởi vì Hạ Kỳ thường xuyên chạy bộ buổi sáng để rèn luyện sức khỏe nên cơ thể cũng vẫn rất săn chắc.
Nhất là làn da trắng nõn của Hạ Kỳ, ở trong mắt Tiểu Miêu Miêu, nó giống như một chiếc bánh kem vậy. Ngón tay mũm mĩm chọc vào ngực Hạ Kỳ, Tiểu Miêu Miêu vô thức nuốt nước bọt ừng ực.
Nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của Tiểu Miêu Miêu, Hạ Kỳ cúi đầu, nhìn thấy ánh mắt đang nhìn ngực cậu mà thèm nhỏ dãi của Tiểu Miêu Miêu.
Ánh mắt của Tiểu Miêu Miêu quá nóng bỏng, mang tai Hạ Kỳ không cần nhìn cũng biết đã đỏ lựng lên.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com