Trong đầu Ninh Hề Nhi gióng lên hồi chuông cảnh giác, như gặp phải kẻ thù lớn!
Tiêu rồi!
Lẽ nào hôm đó người cô hôn trúng chính là Kiều Nam Thành?
Kiều Nam Thành thấy vẻ mặt hoảng sợ của cô thì tưởng là cô bị bắt nạt, lập tức nghiêm túc đi đến hỏi: "Cậu, cậu có sao không?"
Cậu ta cố gắng nói chậm để cái tật nói lắp không quá rõ ràng.
Ninh Hề Nhi gần như nhảy dựng lên y hệt một còn mèo xù lông: "Kiều Kiều chạy mau!"
Kiều Nam Thành ngơ ngác: "Hả?"
Kỷ Dạ Bạch nheo mắt, vẫn ung dung khoanh tay mà nhìn Kiều Nam Thành.
Ngôn Dịch Thâm thầm cười vang trong lòng.
Con nhóc này, dám dùng mưu kế với gã à, gã phải dạy cho cô biết hai chữ "gian xảo" là như thế nào...
Support your favorite authors and translators in webnovel.com