Lúc Cố Hạo Đình quay về, Tô Tiểu Miêu đang ăn sáng. Cùng ngồi ăn sáng với cô còn có Điểm Điểm.
"Hôm qua Miêu Miêu ngủ có ngon không?" Điểm Điểm hỏi với giọng non nớt.
"Ừ, ngủ ngon lắm." Tô Tiểu Miêu giúp Điểm Điểm phết bơ lên bánh mì nướng.
"Cháu ngủ không ngon lắm, hình như đêm qua có ai khóc ấy. Ba có nghe thấy không?" Điểm Điểm hỏi Cố Hạo Đình.
Tức thì, Tô Tiểu Miêu đỏ bừng cả mặt, nhìn về phía Cố Hạo Đình, lúng túng không biết phải làm sao. Phòng Điểm Điểm ở ngay cạnh phòng Cố Hạo Đình, không phải thằng bé nghe thấy tiếng động không dành cho trẻ con đấy chứ?
Cố Hạo Đình hắng giọng mấy tiếng rồi nói: "Chắc con nằm mơ thôi."
"Con nghe thấy thật mà. Con dán sát tai vào tường, nghe thấy tiếng động truyền từ phòng ba sang đấy." Cậu bé nói với vẻ nghiêm túc.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com