webnovel

Chương 1171: Nếu là một giấc mơ thì nên tỉnh giấc đi thôi

Editor: Nguyetmai

 Tô Tiểu Miêu không tức giận. Sai lầm hôm nay, cô phải gánh phần nào trách nhiệm. Lỗi của cô là đã không ngăn chặn sớm mà để mọi chuyện tự do phát triển quá đà. Và vì thế, Thừa Ngọc chìm đắm trong giấc mơ rồi dần đánh mất bản tính.

 Hoá ra Thừa Ngọc là người hèn yếu, nhát gan tới vậy. Cô ta được hưởng lợi ích của việc làm công chúa nên không muốn quay lại làm con hầu nữa. Cô ta trách vận mệnh bất công, căm thù người thay thế cô ta làm công chúa, để rồi phẫn uất mãi không nguôi.

 Loại người này không giữ lại được. Sớm muộn gì cô ta cũng sẽ trở thành một con dao bén nhọn đâm vào người cô.

 "Tôi sẽ cho cô một năm tiền lương xem như đền bù tổn thất. Thời gian một năm cũng đủ để cô tìm việc khác rồi." Tô Tiểu Miêu hứa hẹn.

 "Tôi không sai! Tôi không làm gì sai cả, tại sao lại đuổi tôi đi?" Thừa Ngọc không hiểu, càng khóc to hơn.

 Tô Tiểu Miêu đứng dậy, ra lệnh cho binh sĩ: "Chuẩn bị máy bay, hôm nay hai người các cô phải rời khỏi đây."

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com

Next chapter