Kinh thành, lầu Ứng Thiên.
Quán rượu này là quán rượu sang trọng bậc nhất ở kinh thành. Nghe đồn ông chủ sau màn của quán rượu này đến từ hoàng thất, vì vậy mới lấy tên là Ứng Thiên. Mặc dù không biết thật hay giả, nhưng quán rượu này có bối cảnh vững chắc cũng là điều chắc chắn.
Sau khi tới kinh thành, Phương Khải cũng lập tức tắt livestream.
"Ông chủ Phương, đã lâu không gặp." Mộ Đông Lai – cũng chính là thanh niên có ria mép trước mặt. Người mà ngay cả Lý Hạo Nhiên cũng phải cung kính, hiển nhiên thân phận không thấp.
Phương Khải nhún vai: "Chạy ra ngoài du ngoạn ngắm cảnh, không ngờ anh cũng ở nơi này."
"Kẻ hèn này vốn là người kinh thành." Mộ Đông Lai lắc đầu: "Đáng tiếc gần đây công việc bận rộn… nếu không cũng muốn tới Giang Nam một lần nữa, đến quán của ông chủ Phương…"
"Nói là trò chơi, nhưng thật sự quá thần kỳ!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com