"Tôi nói chứ, đám các cậu làm cái trò gì thế?" Cơ mặt Phương Khải giật giật. Lại còn có trò giả dạng Zombie đến quán net nữa à?
"Còn được cả hai người nữa." Phương Khải nhìn Nạp Lan Minh Tuyết và Lam Yên từ đầu tới chân.
Khương Tiểu Nguyệt thấy không phải Zombie thật thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô bé tròn mắt nhìn mọi người: "Còn không mau bỏ xuống đi, làm khách khác sợ thì sao?"
Trần đại thiếu gia đứng một bên âm thầm giơ ngón cái, lệ rơi đầy mặt: "Nhóc con đúng là hiểu ta quá mà!"
"Học phủ cấm mọi người tới quán tôi để chơi á?" Phương Khải đảo mắt.
"Ông chủ, sao chú chẳng có vẻ gì là hoảng hốt vậy?" Khương Tiểu Nguyệt nghi ngờ nhìn hắn.
Phương Khải dòm ánh mặt trời gay gắt bên ngoài, thầm thì: "Không phải chỉ là cấm tan học đến quán net với đi bơi ở bể, sông suối ao hồ thôi sao? Có gì đâu mà lạ."
"Cậu nói gì cơ?" Mọi người nhìn hắn với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com