"Hứ?"
Ngữ Yên dễ dàng xử lí hết tổ trinh sát đã phát tín hiệu, Khai Tâm nhanh chóng cảm nhận được hơi lạnh đột nhiên tản ra trong không khí, vì thế hắn chăm chú đề phòng bốn phía xung quanh, rốt cuộc phát hiện ra một cái bóng không đáng chú ý tới, suýt thì giấu được cả hắn, lẳng lặng từ xa tới gần…
Ảnh Tử Thích Khách?
Khai Tâm nhanh chóng phủ định, bởi vì hơi thở của người đó không cẩn thận như Dương Hư Ngạn, hơn nữa còn chẳng sợ bị hắn phát hiện chút nào, vừa thu nhỏ tiếng xé gió, vừa bắn tới như một mũi tên, cực kì bá đạo.
"Hinh! Lùi lại!"
Khai Tâm cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ người đó, không dám chần chờ, hắn vừa dặn dò Ngữ Yên rời đi, vừa lẳng lặng thở dài: Quả nhiên, suy nghĩ mong chờ chủ tướng của trại địch coi thường mình không thực tế chút nào cả.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com