"Bác ơi, có thể cho cháu mượn một cái ghế được không ạ?"
Bác chủ quầy cười ha hả rồi đưa chiếc ghế mình đang ngồi qua đó.
Thiên Bắc rút một chiếc khăn tay trong túi ra, phủ lên mặt ghế, rồi mới cởi giày trèo lên.
Thằng bé này được dạy cẩn thận quá.
Thiên Bắc vác súng lên vai, nheo một mắt lại để ngắm vị trí. Khương Cẩm Vũ sợ cậu bé ngã nên đứng ở ngay sau lưng cậu bé.
"Bịch."
Phát đầu tiên bị lệch.
Bác chủ quầy lập tức an ủi: "Không sao đâu, nếu bắn không trúng thì bác cũng sẽ cho cháu một con gấu bông nhỏ."
Thiên Bắc nói cảm ơn, sau đó tiếp tục ngắm bắn.
Vóc người nho nhỏ, vác một khẩu súng, đứng nghiêm, ngắm bắn. Ra dáng lắm! Bé con phấn điêu ngọc trác này thậm chí còn có vài phần cương nghị và khí thế nữa.
Bàn tay nhỏ bé trắng trắng mềm mềm bóp cò, bắn phát súng thứ hai.
Phát súng lần này đã bắn trúng.
Bác chủ quầy vừa mừng vừa ngạc nhiên, vội vàng vỗ tay: "Chao ôi! Cháu giỏi quá!"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com