"Em cũng nếm xem thế nào."
Chử Qua đi vào phòng bếp cầm thìa ra, múc luôn một thìa từ trong bát của anh để nếm thử.
Khương Cẩm Vũ nhìn chằm chằm vào chiếc thìa của cô một lúc, rồi nhìn xuống sàn nhà, tai hơi đỏ lên.
Chử Qua lại múc một thìa nữa lên: "Ngon tuyệt."
Cô rất hài lòng, dương dương tự đắc: "Ba em lúc nào cũng nói em không giống con gái, không đúng đâu nhé."
Cô bắt đầu liệt kê ra từng ưu điểm của mình.
"Em biết đánh nhau này."
"Em cũng biết nấu cơm."
"Em còn biết gỡ bom nữa."
Cô thành thật cảm thán: "Ôi, em đúng là không thể nào giỏi hơn được nữa." Mau mau cưới em về nhà đi.
Khương Cẩm Vũ không có lời phát biểu nào đối với ưu điểm của cô: "Tối hôm qua anh có làm chuyện gì không phải không?"
Chử Qua nói: "Anh thì không làm."
Anh thở phào một hơi.
Nói thật, lúc anh ấy say rượu rất ngoan, cũng rất dễ dỗ, thế nhưng…
Support your favorite authors and translators in webnovel.com