Tám giờ tối, tại bảo tàng khoa học kỹ thuật Phương Hòa, nơi tổ chức đêm hội từ thiện minh tinh Berrytor. Còn hơn mười phút nữa là đến giờ khai mạc, các nghệ sĩ khách mời lần lượt ngồi vào vị trí.
Tạ Đãng vừa ngồi xuống thì ghế bị người phía sau đá một cái, cậu ta quay đầu lại, thì ra là Vũ Văn Xung Phong.
"Sênh Sênh đâu rồi?" Vũ Văn Xung Phong hỏi.
Tạ Đãng lườm anh ta, chỉnh lại ghế rồi nói: "Cô ấy gặp người quen, một lát nữa sẽ qua đây."
Vũ Văn Xung Phong kéo cái ghế bên cạnh ra rồi ngồi xuống hỏi: "Ai vậy?"
Hừ, anh ta quản cũng nhiều thật đấy!
"Đồng nghiệp của cô ấy." Tạ Đãng suy nghĩ một chút, "Họ Ôn đấy, cái người sáng tác viết nhạc ấy." Cậu ta không nhớ nổi tên, đâu có thân đâu.
Tạ Đãng vừa nói xong, Vũ Văn Xung Phong bỗng đứng dậy, cầm áo khoác đi mất.
"Anh đi đâu thế?"
Vũ Văn không cả ngoái lại, chỉ nói đúng hai chữ: "Hút thuốc."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com