Đ*ch, sờ thấy cả máu rồi này.
Cô gầm lên: "Anh định cắn chết tôi đấy à!" Hiện giờ cô chỉ thấy rất bối rối, trừ việc gào ầm lên để phô trương thanh thế, thì cô không biết nên phản ứng thế nào nữa.
Từ Thanh Cửu vội ngẩng đầu nhìn Tô Khuynh, thấy môi cô dính đầy máu, cậu ta cũng ngây ra như phỗng: "Tôi… tôi đi mua thuốc cho cậu."
Cậu ta vội quay người chạy đi mua thuốc. Vì đang hoảng hốt luống cuống, lại không chịu nhìn đường, nên cậu đạp cả vào vũng nước bắn ra từ đài phun, ướt hết đôi giày thể thao.
Tô Khuynh ôm miệng quát: "Anh quay lại đây cho tôi!"
Từ Thanh Cửu lập tức dừng bước, quay đầu theo phản xạ, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm xuống chân mình, không dám nhìn Tô Khuynh.
Nhìn cậu ta lúc này làm gì còn dáng vẻ nóng nảy hung hăng thường ngày nữa. Từ Thanh Cửu ủ rũ rúm người không còn chút sức lực nào, y như tù binh nước địch vậy, chỉ thiếu mỗi nước giơ tay xin hàng nữa thôi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com