Thời Cẩn cố gắng giữ bình tĩnh: "Sênh Sênh à, anh biết em rất say nghề, anh không thể can thiệp vào công việc của em. Nhưng mà, liệu em có thể cân nhắc đến việc hơi lùi lại một bước nhỏ thôi, cố gắng tránh những chuyện có tính nguy hiểm cao như thế này vì anh không?"
Nếu còn có lần sau, thì chính anh cũng không thể dự liệu trước được rằng mình sẽ làm ra chuyện gì.
Khương Cửu Sênh gật đầu đồng ý: "Vâng, em sẽ cố gắng." Dù sao cô cũng chỉ là một ca sĩ, sẽ không có nhiều mấy công việc có liên quan đến quay phim như thế này. Đột nhiên, cô lại nhớ đến lời đề nghị của Mạc Băng, bèn hỏi anh: "Thời Cẩn này, anh thấy thế nào nếu em đi làm diễn viên?"
Khương Cửu Sênh khá có năng khiếu trong việc diễn xuất, người đại diện và công ty đều tính để cô lấn sân sang lĩnh vực này. Nguyên bản câu nói của Mạc Băng là: Đến hai cái người diễn dở ẹc như Tô Khuynh và Cảnh Sắt mà còn làm diễn viên được, thì Khương Cửu Sênh thừa khả năng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com