Uyển Đức Hải hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng ông vẫn thương lượng với Ôn Triết Hãn: "Thưa ông, ông đón con về đi! Tôi thật sự lo lắng cho Đậu Đậu. Chúng tôi không có cách nào bảo vệ con bé, mong rằng ông có thể che chở con bé."
"Được. Vậy cũng tốt. Hôm nay tôi về trước để sắp xếp xong chuyện trong nhà. Mấy ngày nữa, tôi sẽ đến đón Đậu Đậu. Nhưng tôi không biết Đậu Đậu..."
Ôn Triết Hãn lo là Uyển Đậu sẽ ghét bỏ ông ấy. Dù sao, họ còn chưa có nhận lại nhau.
Uyển Đậu hoàn toàn không hiểu hai người họ đang nói cái gì. Cô tò mò hỏi: "Ba à, hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Uyển Đức Hải chớp đôi mắt ngập nước, nói: "Đậu Đậu, trước giờ ba mẹ vẫn luôn giấu giếm thân phận thật của con. Thật ra, con không phải con gái ruột của ba mẹ. Ba ruột của con là Hiệu trưởng Ôn."
Uyển Đậu: "..."
Trò đùa này hơi thái quá rồi!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com