"Đây là cô tự yêu cầu đấy nhé!"
Hứa Hi Ngôn không nói nhiều, cầm ly nước cam của Phương Tiểu Tranh hất thẳng sang.
Ngay lập tức, bộ váy vốn màu đỏ đã được nhuộm màu cà phê của Lam Lăng Nhi giờ lại được trộn thêm nước trái cây màu cam. Đám màu sắc hỗn tạp xen lẫn với nhau trông còn khó coi hơn cả đống phân.
"Mày..."
Lam Lăng Nhi giận dữ mà không có chỗ phát tiết. Từ nhỏ tới lớn, cô ta chưa từng bị sỉ nhục như vậy, lập tức ra lệnh cho vệ sĩ: "Hai người các anh là bù nhìn đấy à? Còn không mau bắt cô ta lại cho tôi, dạy dỗ một trận tử tế đi!"
Hai vệ sĩ lập tức chạy tới bắt Hứa Hi Ngôn, nhưng, Hứa Hi Ngôn tập võ đâu phải để trang trí. Vì thế, hai bên lao vào đánh nhau.
Có lẽ Lam Lăng Nhi đã chuẩn bị trước khi đến nên hai vệ sĩ đi cùng không phải vệ sĩ bình thường, bọn họ có chút võ nghệ cho nên đối phó cũng khá khó khăn.
Hứa Hi Ngôn đánh với một vệ sĩ làm đổ khá nhiều bàn, khiến quán cà phê trở thành nơi diễn ra một bộ phim võ thuật đặc sắc.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com