Cửa đá đứng sừng sững trong hư không như một vách đá bất biến từ viễn cổ, không hề có dấu hiệu mở ra.
Tuy không gian dưới lòng đất rất rộng, nhưng cửa đá đứng trên không trung lại dường như cao vời vô hạn. Tốc độ của Hương Âm có thể vượt qua ngàn dặm trong nháy mắt, thế mà khi cô ta bay về phía cửa đá thì lại như vĩnh viễn không thể đến nơi.
Mây mù trên người Hương Âm hóa thành một luồng hương khí bay thẳng vào không trung, gần như nối liền với cửa đá. Hương Âm bay theo luồng hương khí ấy, từ từ tiến về cửa đá, khoảng cách giữa cô ta và cánh cửa cũng dần dần gần hơn.
Rõ ràng không gian dưới lòng đất chỉ có từng ấy, chỗ cao nhất cũng chỉ khoảng hơn mười nghìn mét mà thôi, thế mà trong cái nhìn của Hàn Sâm, Hương Âm như bay vào cõi hư không vô biên vô hạn, cách hắn xa xôi cả một bầu trời.
Cuối cùng Hương Âm cũng bay đến trước cửa đá, vươn tay đặt lên cửa, hương khí quanh người phun trào, mạnh mẽ đẩy cửa hé mở ra.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com