Trăng lên quá cành liễu, người hẹn lúc hoàng hôn.
Ven bờ hồ Nguyệt Nữ lấp lánh ánh sao, dưới một gốc liễu rủ, có hai bóng người một nam một nữ đang đứng đó.
"Cậu nhắm mắt lại đi."
"Sao phải nhắm mắt chứ?"
"Có nhắm hay không?"
"Không nhắm."
"Không nhắm mắt là tôi đi đấy."
"Không được nuốt lời đâu đấy nhé."
"Tóm lại là cậu có nhắm mắt không?"
"Nhắm thì nhắm."
"Không được mở mắt nhìn lén đâu đấy."
"Tôi không nhìn lén đâu."
Nhìn thấy Hàn Sâm nhắm mắt đứng đó, Kỷ Yên Nhiên đỏ mặt nhón chân, ngượng ngùng chu đôi môi định in một nụ hôn lên má Hàn Sâm.
Nhưng môi cô còn chưa chạm vào má Hàn Sâm thì hắn đã mở mắt ra, nhìn cô rồi cười như không cười, khiến Kỷ Yên Nhiên lúc này cực kỳ xấu hổ, muốn quay lưng bỏ chạy cho rồi.
Bàn tay to của Hàn Sâm choàng qua eo của Kỷ Yên Nhiên, ôm cô vào lòng, áp môi lên môi cô.
"Ừm..."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com