Hàn Sâm ngẩn ra, sau khi nhìn kĩ lại thì hắn không hề có chút ấn tượng nào với bạn học kia, hình như hắn không biết đối phương mà.
"Đại thần, cậu không biết tôi cũng phải, tôi cũng ở hệ bắn cung, lúc ở cúp Tinh Vũ cậu đã mang lại vinh quang cho hệ bắn cung của chúng ta, nếu là người khác thì chắc chắn tôi sẽ không nhường ghế đâu, nhưng cậu thì khác, ngồi ở đây đi."
Bạn học kia cười toe toét kéo Hàn Sâm đến trước cái ghế.
"Vậy thì cảm ơn nhé."
Hàn Sâm không ngờ mình lại nhận được đãi ngộ cỡ này, người ta đã kéo hắn sang đây rồi thì hắn cũng không khách sáo nữa, cứ thế mà ngồi thôi.
"Đúng là Hàn Sâm rồi, hiếm khi gặp được lắm đấy."
"Trận đấu chiến giáp của cậu ta đúng là đầy kịch tính."
"Đại thần cũng thích xem ngôi sao biểu diễn à."
Rất nhiều bạn học châu đầu bàn luận, nhưng tố chất của học viên trường quân đội Hắc Ưng đúng là không tồi, chẳng có ai quấy rầy Hàn Sâm cả, cùng lắm là nhìn hắn vài lượt mà thôi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com