"Anh giúp tôi? Giúp kiểu gì?" Hoắc Miên cười nhắn lại.
"Tất nhiên là anh có biện pháp của anh rồi… Nhưng mà anh chắc chắn sẽ diệt được mối hoạ này cho em."
"Anh tốt bụng như vậy sao?" Hoắc Miên hiển nhiên không tin.
"Lúc nào anh cũng tốt bụng với em mà, chẳng lẽ em không phát hiện ra sao?"
"Ha ha, chuyện không có lợi lộc gì mà cậu cả Hoắc đây lại làm chắc? Mấy cái câu ngon ngọt ấy, anh để lừa mấy nữ sinh ngây thơ là đủ rồi, còn với tôi thì vô dụng. Nếu anh không nói anh muốn gì tất nhiên tôi sẽ không để anh giúp, không làm thì không hưởng."
"Em đấy, ngang bướng thật."
Cuối cùng, Hoắc Tư Khiêm nói: "Thôi, nếu em đã hỏi vậy thì anh nói, cái anh muốn rất đơn giản, ngày mai ông già chuyển nhượng cổ phần, đến lúc ấy em chuyển cho anh là OK. Nói tóm lại, anh muốn toàn bộ cổ phần của em."
"Cái này không thành vấn đề, nhưng chỉ có thế thật thôi sao? Không có điều kiện gì thêm chứ?" Hoắc Miên vẫn không yên tâm hỏi lại.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com