"Hai người đi đi, tôi không có hứng thú." Tô Ngự lẳng lặng cúi đầu rồi nói.
"Cậu tự đi đi, tôi cũng không có hứng thú." Ngụy Liêu cười.
"Vậy lát nữa chúng ta đi Mị Hồ uống tí đi." Đường Xuyên lại đề nghị.
"Hôm nay tôi về nhà, các cậu tự chơi đi."
Nghe Tô Ngự nói muốn về nhà, lái xe lập tức đưa Tô Ngự về biệt thự nhà họ Tô.
Từ khi trở nên độc lập thì Tô Ngự rất ít khi quay lại nhà họ Tô, có thể là do đã quen sống độc lập rồi. Đợt nhập ngũ, hai năm anh ta mới được quay về nhà một lần. Bà Tô nhớ con quá con phải lén chạy đến quân đội để thăm anh ta.
Nhưng không hiểu sao hôm nay Tô Ngự lại muốn quay về… Có lẽ đứa trẻ nào khi bị thương cũng cần được người nhà an ủi…
Lúc Tô Ngự về nhà thì mới tám giờ tối, nhà họ Tô vừa ăn cơm tối xong…
Bà Tô thấy con trai quay về thì kinh ngạc: "Con trai cơm nước gì chưa?"
"Vẫn chưa… Mẹ ơi, con hơi đói."
"Mau ngồi xuống đây ăn điểm tâm lót dạ đã, để mẹ bảo Tiểu Như nấu vài món ngon cho con."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com