Từ Kha là người thông minh, có thể nhìn ra được Kỳ Quan Nhượng rất vừa ý lang quân nhà mình.
Nhưng nếu đã như thế, tại sao vẫn không chịu gia nhập!
Nếu anh ta gia nhập lúc này, cậu có thể lâp tức tống toàn bộ công việc đối nội cho Kỳ Quan Nhượng, giải phòng hoàn toàn ra khỏi đống công việc!
Ngày nào cũng phải tăng ca, quầng mắt Từ Kha đã đen xì thành mắt gấu trúc rồi.
Một cậu thanh niên mà lúc nào trông cũng uể oải, người khác không biết có khi còn cho rằng cuộc sống của cậu cực kỳ phóng túng, xxx thâu đêm.
"Thời cơ chưa đến."
Kỳ Quan Nhượng miễn cưỡng cười, nhưng rõ ràng, anh ta không quen với biểu cảm này nên nụ cười trông rất gượng gạo.
"Thời cơ? Bây giờ không phải là thời cơ tốt sao?"
Dệt hoa trên gấm đâu bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com