Sở Ninh Dực nghe thấy An Phong Dương nói vậy, cuối cùng cũng chịu thu khẩu súng trong tay lại rồi quay người bắn liền tù tì mười phát súng trong nháy mắt.
An Phong Dương lại xách mông chạy qua đó ngó, kết quả vẫn là thành tích cầm thú - 100 điểm!
Sau khi An Phong Dương quay lại thì Sở Ninh Dực cũng đã thu súng về.
"Vậy phải làm sao? Năm ấy chú Viên vì cứu chúng ta mà chết, thím Viên sau đó cũng ra đi theo. Về chuyện công, Viên Giai Di thành cô nhi như bây giờ là vì chúng ta. Về chuyện tư, năm ấy tôi đã hứa với chú Viên sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, nhưng tôi lại không ngăn cản cô ấy theo nghiệp người mẫu, giờ cô ấy không đứng dậy được nữa, đó cũng là lỗi của tôi." Sở Ninh Dực cúi đầu nói.
"Đưa Viên Giai Di qua chỗ mình đi, mình không tin Viên Giai Di không có ý gì với cậu đâu? Còn cậu thì sao, giờ cảm giác của cậu đối với cô ta là ân tình hay cảm tình?" An Phong Dương đè lên bàn tập huấn nhìn anh hỏi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com