Chương 301: Kế hoạch giết ác linh thất bại.
Chung cư Sosutami, thế giới thực tại.
"Hả?!"
Akami.
"Cái gì cơ?"
Hahari.
[Một pháp sư?]
Yoshimoto.
"Cậu nói cậu là một pháp sư sao?"
Yuri ngạc nhiên không kém gì ba người kia, hỏi.
"Đúng vậy!"
Cô gái gương mặt hiện lên tự hào, đáp.
"Tôi là Sakura Yukimura, pháp sư đời thứ ba mươi lăm của gia tộc Yukimura!
Là pháp sư chính thức!"
"Thế...một pháp sư như cậu...đến đây để làm gì?"
Akami hỏi.
"Đương nhiên là đến để tiêu diệt ma quỷ rồi!
Thế còn các cậu?"
"Bọn tôi đến đây để tiêu diệt ác linh!"
Yuri trả lời.
"Ác linh?"
Sakura ánh mắt liền quan sát bốn người trước mặt từ trên xuống dưới rồi lại từ dưới lên trên, ngốc trệ hỏi.
"Các cậu cũng là pháp sư à?"
"Không...bọn tôi không phải pháp sư!
Bọn tôi chỉ là người bình thường..."
Yuri đáp.
"Người bình thường?"
Sakura nhíu mày.
"Các cậu không phải pháp sư mà lại muốn đến đây tiêu diệt ác linh?!
Các cậu muốn chết hay gì?"
"Một người bạn của bọn tôi bị ác linh bắt đi...
Chúng tôi phải cứu cậu ấy!"
Hahari nói chen vào.
Sakura lắc đầu.
"Nếu như bị ác linh bắt đi, người bạn của các cậu e là lành ít dữ nhiều..."
"Vì thế nên cậu có thể giúp bọn tôi cứu cậu ấy không?"
Akami hỏi.
"Không!"
Sakura lập tức trả lời mà không cần suy nghĩ.
"Tại sao?
Không phải cậu là pháp sư hay sao?
Không phải là cậu đến đây để tiêu diệt ma quỷ hay sao?"
"Các cậu có biết ác linh nguy hiểm cỡ nào không vậy hả?!"
Sakura bực dọc nói.
"Tuy tôi là một pháp sư nhưng chưa chắc đã có thể tiêu diệt được nó!
Bây giờ lại gặp thêm các cậu, những kẻ không giúp ích được gì!
Tôi khuyên các cậu nên trở về nhà đi, để tránh mất mạng oan uổng!"
"Vậy thì không cần nói nữa!
Cậu làm việc của cậu!
Bọn tôi làm việc của bọn tôi!"
Yuri âm trầm nói.
"Akami kun, Hahari san, Yoshimoto san, chúng ta đi thôi!"
Yuri quay người trực bước tới cầu thang dẫn xuống tầng hầm, nhưng nàng chợt khựng lại.
Cả bọn ánh mắt kinh hãi nhìn thứ đang đứng lù lù trước cầu thang.
Một hồn ma to lớn, béo ú, với sáu cánh tay dài ngoằn ở hai bên, ánh mắt đờ đẫn nhìn đám người.
Chính giữa phần bụng của nó là một cái miệng khổng lồ.
Nó không có chân, di chuyển như một con sâu vậy.
Chính cuộc tranh luận của đám người nãy giờ đã làm nó chú ý.
Nó trườn về chổ đám Yuri.
Sáu cánh tay vươn dài ra định chộp lấy bọn họ.
Cả đám người run run lui lại mấy bước.
Lúc này, Sakura từ phía sau nhảy đến trước mặt Yuri.
Nàng giơ hai ngón tay làm dấu chữ thập trước mặt.
"Kết!"
Một khối lập phương trong suốt lập tức xuất hiện bao lấy hồn ma kia.
Hồn ma vũng vẫy, đập phá bên trong khối lập phương hòng thoát ra, nhưng vô vọng.
Sakura hai ngón tay lại làm dấu chéo trước mặt.
"Diệt!"
Linh hồn bên trong khối lập phương thét lên đau đớn, liền sau đó vỡ tung thành từng mảnh nhỏ.
Sakura liền chống gậy xuống đất, hô lớn.
"Thu!"
Những mảnh vỡ linh hồn liền tức khắc bị thu vào bên trong vòng tròn ở đầu cây gậy, biến mất vào hư vô.
Cả đám người phía sau ngốc trệ nhìn cảnh tượng Sakura chỉ trong khoảnh khắc tiêu diệt một hồn ma.
Ngay cả Yuri cũng không khỏi ngạc nhiên.
"Quả...quả đúng là...pháp sư...tiêu diệt hồn ma thật dễ dàng..."
Akami khóe miệng hơi giật.
Yuri hừ lạnh một tiếng.
"Có cậu ấy đi theo, chúng ta sẽ không gặp phải nguy hiểm rồi..."
Hahari nói.
[Đúng vậy! Pháp sư sẽ bảo vệ chúng ta!]
Yoshimoto.
Sakura nghe thấy đám người bàn tán sau lưng liền quay lại bực dọc, nói.
"Tôi có nói là giúp mấy người không?!
Nghe cho rõ đây!
Tôi đến đây là để tiêu diệt ma quỷ, chứ không phải đến để trông trẻ!
Đừng có mà cản trở tôi!"
"..."
Hahari, Akami, Yoshimoto.
"Chúng tôi cũng không cần cô giúp!
Tự chúng tôi sẽ tiêu diệt con ác linh kia!"
Yuri âm trầm nói với Sakura.
"Cô vẫn chưa hiểu ra hay gì?!"
Sakura chỉ tay về phía Yuri nói.
"Tất cả các người sẽ mất mạng khi còn chưa kịp làm gì nữa đấy!!"
"Việc đó không cần cô phải lo!"
"Cô....?!!"
Sakura bực, nhưng chợt nhận ra một cái gì đó, cô nàng liền hướng về phía cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài.
Ngón tay liền nhanh nhất thi triển thuật.
"Kết!"
Lần này khối lập phương kia không phải bao lấy linh hồn, mà là bao quanh tất cả đám người.
Rẹt...
Rầm!
Rầm!....
Tình huống diễn ra quá nhanh, nhóm Yuri không thể bắt kịp được.
Cả bọn bị một áp lực đánh văng ra bức tường phía sau.
Khối lập phương do Sakura tạo ra bị chém cho vỡ nát.
Sakura khập khiễng đứng dậy, cánh tay máu chảy ròng ròng.
Ánh mắt cô ngưng trọng nhìn cái thứ vừa xuất hiện kia.
Đám Yuri cũng thất thần trong phút chốc.
Cái thứ xuất hiện trong tầm mắt cả đám lúc này hệt như những gì Seichi miêu tả lúc trước.
Là thần chết!
Tên thần chết lơ lửng trên không, hốc mắt vô hồn nhìn vào đám người, trên tay cầm một lưỡi hái to và dài.
Sakura cắn chặt môi, cố kiềm nén cơn đau.
Một đòn, tên thần chết kia chỉ vừa đánh ra một đòn, nhưng đã phá hủy một mảng lớn bức tường trước mặt đám người.
Thậm chí, đến cả thuật phòng thủ của Sakura cũng vỡ nát ngay lập tức.
Nếu không phải nhờ có khối lập phương bảo vệ, giảm phần lớn lực tấn công, thì e là cả đám đã bỏ mạng sau đòn vừa rồi.
Quá mạnh!
Tên thần chết này thực sự quá mạnh!
'Nó không lẽ là tên ác linh ở chổ này sao?'
Sakura nhăn mặt nghĩ ngợi.
Tên thần chết kia lạnh lùng lại vung lưỡi hái lên cao, định chém vào đám người.
Sakura ngón tay liền lập tức thi triển thuật.
"Kết!"
Rất nhanh, khối lập phương bao quanh lấy tên thần chết.
Sakura quay người hét lớn.
"Các người còn đứng đây làm gì?!!
Còn không mau chạy đi?!!
Nó là ác linh của chổ này đấy!
Tôi không chắc là mình có thể..."
Rẹt!...
Bang!
Thần chết quét ngang lưỡi hái, cắt đôi khối lập phương một cách dễ dàng.
Hắn liền lao đến đám người.
'Không ổn!'
Sakura hốt hoảng.
"Ẩn!"
Sakura hét lớn lập tức kết ấn chú.
Một khối lập phương liền lập tức được triển khai, bao quanh đám người.
Tên thần chết liền khựng lại, dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm.
Đám người trước mặt hắn bỗng nhiên biến mất trong chớp mắt, không để lại một vết tích nào.
Hắn tìm kiếm một hồi, vẫn không thấy.
Hắn sau đó liền bay lên chổ sân thượng dãy nhà bên phải, ngồi xuống chổ lan can, ánh mắt vô hồn nhìn xuống.
Phù...
Sakura thở ra một hơi nhẹ nhõm khi tên thần chết bỏ đi.
Đám người thật ra không hề biến mất.
Bọn họn vẫn ở nguyên một chổ.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"
Yuri ngốc trệ hỏi.
"Tại sao con ác linh ấy lại không tấn công chúng ta nữa?"
"Tôi vừa thi triển thuật ẩn thân!
Chỉ cần chúng ta ở trong khối lập phương này, ác linh kia sẽ không thể phát hiện ra chúng ta!"
Sakura giải thích.
"Cậu còn có thể làm được như thế sao?"
Akami ánh mắt sáng rực nhìn Sakura.
"Tất nhiên..."
Sakura nhăn mặt, đáp.
Vết thương ở tay cô ấy đau nhói, máu vẫn chưa ngừng chảy.
"Để tôi giúp cậu!"
Yuri nói, sau đó lấy ra một mảnh vải.
"Cảm...cảm ơn!"
Sakura nhỏ giọng nói với Yuri, sau khi được Yuri băng bó vết thương.
"Không có gì..."
Yuri đáp.
"Không ngờ...con ác linh này lại mạnh đến vậy!"
Sakura nói, giọng đượm buồn.
"Cậu có thể tiêu diệt được nó không?"
Hahari hỏi.
"Tôi....không đủ sức....nó quá mạnh....thậm chí cả thuật phong ấn cũng không thể nhốt nó được..."
Yuri nhíu mày nhìn lên phía sân thượng đối diện.
"Sakura san, cậu có cách nào giữ chân con ác linh đó không?"
"Ý cậu là sao...?"
Sakura ngốc trệ hỏi.
"Bọn tôi có cách để tiêu diệt nó, nhưng muốn làm được chuyện đó thì bọn tôi cần phải tiếp cận được nó..."
"....."
Sakura.
"Chỉ cần có thể giữ chân được nó, dù chỉ một phút cũng được..."
"Nếu là giữ chân nó thì tôi có thể, nhưng mà..."
Sakura ngập ngừng.
"Các cậu có chắc là sẽ giết được nó không?"
"Chắc chắn!"
Yuri ánh mắt tự tin trả lời.
"Vậy được...tôi sẽ giúp các cậu tiêu diệt nó..."
"Cậu có thể dùng thuật ẩn thân này lên bọn tôi khi bọn tôi di chuyển không?"
Yuri hỏi.
"Có thể!"
Sakura gật đầu.
Vài phút sau.
Sau khi cả đám bàn bạc kế hoạch, Yuri, Hahari, Yoshimoto và Akami bắt đầu di chuyển.
Mỗi người một hướng, chia ra bốn góc sân.
Mỗi người đều được một khối lập phương bao quanh.
Sakura thì từ từ tiến ra giữa sân.
Tên thần chết ngồi trên sân thượng, nhìn thấy Sakura liền lập tức lao xuống.
Sakura cố gắng bình tĩnh, chờ tên thần chết lao xuống gần sát mặt đất.
'Đến lúc rồi'
Sakura nghĩ thầm.
Nhóm Yuri cũng đã vào vị trí sẵn sàng.
Sakura ngón tay liền thi triển thuật.
"Kết!"
Một khối lập phương lập tức bao quanh ác linh.
Rất nhanh sau đó, Sakura liền thi triển liên tiếp thuật phong ấn.
"Kết!
Kết!
Kết!"
Tên ác linh lúc này bị bao quanh bởi bốn lớp phong ấn.
"Rơi xuống cho ta!"
Sakura nhăn mặt, ngón tay ghì mạnh xuống.
Khối lập phương từ từ di chuyển, rồi bỗng dưng rơi nhanh xuống.
Rầm!
Khối lập phương rơi mạnh xuống đất tạo ra một chấn động.
Ác linh vùng vẫy bên trong khối lập phương, lưỡi hái trên tay chém liên tục đã phá vỡ được ba lớp phong ấn, chỉ còn lại lớp phong ấn cuối cùng.
Cùng lúc ấy, nhóm Yuri cũng đã rất nhanh di chuyển lại gần ác linh.
Bọn họ chia ra bốn góc xung quanh nó.
Rẹt!
Lớp phong ấn cuối cùng bị ác linh cắt đứt.
Nó trực lao tới chém Sakura.
"Các cậu, tiến hành thôi!"
Yuri hét lớn.
Phịch!
Phịch!
Phịch!
Phịch!
Yuri, Akami, Hahari, Yoshimoto, bốn người cùng lúc dán bốn lá bùa xuống đất.
Một vòng tròn pháp thuật sáng rực chợt hiện ra, bao lấy ác linh ở bên trong.
Con ác linh liền bị phong ấn, không thể cử động.
Yuri liền lấy ra con dao mà Nguyệt lão đưa cho, lao đến.
Mũi dao hướng thẳng con ác linh mà đâm tới.
Cả bọn nhăn mặt, tậo trung nhìn.
"Yuri, giết nó đi!"
Akami hô lớn.
"Cậu làm được mà Yuri san!"
Hahari.
[Tiến lên nào!]
"Giết nó đi!"
Sakura cũng hét lớn.
Sượt...
Hụt....?!
Yuri lao đến, đâm vào ác linh, nhưng mà....
Gương mặt Yuri hiện lên ngốc trệ.
Con ác linh bỗng dưng biến mất trước khi mũi dao kịp chạm vào.
Tình huống gì đây?!
Con ác linh, nó biến đi đâu rồi?!!
Yuri ngơ ngác nhìn xung quanh.
"Yuri san, tốt rồi!
Cậu đã giết được nó!"
Akami hiện lên mừng rỡ.
"Cuối cùng cũng thành công rồi!"
Hahari thở ra nhẹ nhõm.
[Thành công rồi"]
Yoshimoto.
Chỉ có Sakura là nhận ra điều không đúng, ánh mắt trở nên âm trầm.
"Nó...nó...đột nhiên biến mất...tớ chưa kịp làm gì cả..."
Yuri quay lại nhìn cả bọn ngập ngừng nói.
"Nó vẫn còn sống!"
Sakura tiếp lời, giọng ngưng trọng.
"Hả?!!"
[Hả?]
"Sao lại như vậy được chứ?
Nó đã bị phong ấn rồi kia mà?"
Akami khóe miệng run run nói.
Rầm!
Rầm!
Rầm....
Bất chợt mặt đất dưới chân cả bọn rung lắc dữ dội.
Cả đám chao đảo, liền ngồi phịch xuống đất.
"Động...động đất sao?"
Cả đám nhanh chóng di chuyển lại gần nhau.
Mặt đất càng lúc càng rung lắc dữ dội.
Rầm...Rầm....
Rắc...Rắc....
Dãy nhà phía bên phải rung chuyển dữ dội, rồi nứt ra, sau đó chỉ trong phút chốc đổ ập xuống.
Khụ...khụ...
Cả bọn ho ra vài tiếng vì khói bụi mù mịt xung quanh.
Khói bụi, đất đá ngợp trời.
Vài phút trôi qua, bụi đất dần dần tản ra.
"Vừa rồi...là động đất sao?"
Akami nói.
"Các...các cậu...kia...kia là gì...vậy?"
Hahari sợ hãi chỉ vào đống đổ nát của tòa nhà.
Sakura, Yuri, Akami, Yoshimoto ánh mắt cùng hiện lên kinh hãi.
Một bàn tay khổng lồ từ từ trồi lên giữa lớp đất đá.
Rầm...
Rầm...
"Nó...nó...là....?"
"Không....không thể...nào...".