Thời khóa biểu của bọn họ mỗi ngày là sáng sớm dậy ngắm bình minh, thưởng thức trà rồi tập luyện đến trưa, ăn trưa rồi tập luyện đến chiều rồi cùng nhau ngắm hoàng hôn, cuối tuần thì đến Trung Tâm lượn vài vòng mua sắm lặt vặt, thư giản một tí.
Ma Kim không tập luyện được nên sẽ đi theo một con đường riêng, à thật ra thì trong lúc nữ nhân tu luyện thì hắn đảm nhận việc nhà, hóa lỏng huyết tinh thể, đấm lưng xoa bóp hầu hạ cho mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp.
Ly Ly còn nghiêm khắc bắt con trai mình phải ngồi đọc hết cả một thư viện thu nhỏ ở trong phủ Mộng Dao.
Ma Kim thi thoảng nhân lúc bọn họ trong tâm cảnh muốn chuồn đi chơi, nhưng điều đó bất khả thi, thứ nhất là vì hắn mới nhị giai, không bay được, thứ hai là vì Lisa cũng đang ở ngoài trông chừng hắn. Vậy nên hắn đánh nghe lời mẹ, đọc lướt những cuốn sách trong vô thức khi rảnh rỗi.
.
Tuy Lisa và Ma Kim thường xuyên cãi vã như chó với mèo nhưng mà hai người họ có một điểm chung, đó là truy cầu sắc dục.
Hai đứa tiểu nhân bỉ ổi thông đồng với nhau chiếm tiện nghi của mấy vị tỷ tỷ với suy nghĩ ngây thơ "Nếu bị phát hiện thì ta chỉ việc đổ thừa thôi."
Thế là hai đứa nhóc miệng còn hôi sữa mẹ cả gan dám lột đồ của các mỹ nữ, dùng ma lực cố định tư thế, sau đó... ngồi vẽ.
Mỹ thuật là bộ môn trong lúc rảnh rỗi Ma Kim muốn thử sức. Các bức tranh trong phủ Mộng Dao tuy là đẹp đấy, nhưng nó chủ yếu vẽ cây, vẽ cành. Còn tụi con nít quỷ này thì đam mê với trường phái khỏa thân nghệ thuật.
Đây cũng là một phương pháp đặc biệt mà Ma Kim áp dụng cho Lisa luyện tập Phân Thân kỹ. Ban đầu nàng không tin lắm, nàng đồng ý chỉ vì muốn thử vẽ tranh xem sao, dù gì thì mẫu cũng là ba vị mỹ nhân tuyệt sắc, cơ hội có một không hai. Lúc mới bắt đầu, Lisa vẽ một người, rồi tiến tới trình hai tay vẽ hai người, rồi lại phân thân để vẽ đồng bộ, dần dần cũng tới mức ba bốn phân thân mỗi cái vẽ một kiểu.
"Kỹ thuật tu luyện này quá là gian lận rồi. Hắn ta làm cách nào mà nghĩ ra thế." Lisa càng ngày càng đam mê với bộ môn này, Phân Thân kỹ cũng vì đó tiến giai một cách chóng mặt.
Còn lý do hắn có thể nghĩ ra phương pháp hữu dụng này là... hắn bịa ra thôi, ai mà ngờ lại trùng hợp đến vậy.
Những tiền bối trong tâm cảnh đôi lúc thoát khỏi tâm cảnh trước giờ hẹn để hóng hớt xem hai tiểu quỷ đang nghịch thứ gì.
Khi phát hiện bọn chúng hăng say vẽ cảnh họ lõa thể, mấy vị tỷ tỷ này xấu hổ lắm, tính lao tới nghiêm trị nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cảm giác bị lợi dụng một cách đặc biệt thế này cũng không kém phần thú vị "Dù sao hai đứa nó cũng còn nhỏ, đành châm chước lần này. Kiểu gì cũng bị hai người còn lại bắt quả tang thôi."
Thấm thoát hai tháng trôi qua, động phủ mới của bọn họ đã được hoàn thành.
- Đi tham quan thôi nào!!!
Ma Kim hét lớn hòa vào sự phấn khích của các tỷ muội.
Công trình đã đội vốn lên tận tám ngàn linh thạch thế nên nó hoàn toàn vượt xa kì vọng của ba nữ nhân suốt ngày chui đầu vào tâm cảnh.
Gu thẩm mỹ của Ma Kim và Lisa được nâng cao trong lúc vẽ tranh. So với dự tính thì quá trình xây dựng kéo dài thêm hơn một tháng vì hai người họ đã âm thầm bổ sung thêm các chi tiết trong bản thiết kế.
Tòa động phủ giờ đây đã được bao phủ một lớp linh thảo xanh tươi. Đám "hoa cỏ làm đẹp" đấy là thứ nguyên liệu mà ở Trung giới phải đổ máu tranh giành nhau thu thập, còn ở Hạ Giới thì nó tương đương với nhân sâm ngàn năm chỉ vua chúa mới được thưởng thức.
Xung quanh ngọn núi còn dựng nên hai khối thiên thạch bay lơ lửng. Một nơi dùng để thưởng trà đàm đạo đánh cờ vẽ tranh ngắm nhật nguyệt. Nơi còn lại tất nhiên là để cùng nhau tu luyện, còn tu ở hình thức nào thì tùy duyên.
Ngoài ra động phủ mới này được bố trí một trận pháp cảm ứng, trong vòng mười dặm, có thể phát hiện được bất cứ thứ gì xâm nhập, dẫu cho nó có tàng hình đi nữa.
Với việc không dựng lên trận pháp phòng vệ, đám tiểu bối bọn họ xác định nếu có kẻ nào tấn công thì lập tức bỏ chạy chứ không dại gì giao chiến, dẫu sao đằng sau họ đều là những thế lực tầm cỡ chống lưng.
Bay vòng vòng xung quanh động phủ ngắm nghía, họ cực kì vui sướng. Nội thất toàn là thứ xa xỉ, từng chi tiết được dựng lên rất tỉ mỉ. Mặc dù tám ngàn linh thạch bỏ ra so với các bậc cường giả, con cháu gia thế khác cũng không quá kệch cỡm. Nhưng thay vì tập trung với việc xây dựng một nơi kiên cố vững chắc với dày đặc các trận pháp phòng vệ ngũ giai, lục giai thì Ma Kim và những nữ nhân lại tập trung vào tính thẩm mỹ và xa hoa. Nhìn từ xa, ai ai cũng nghĩ nó có giá gấp năm gấp sáu lần ngang với một khu liên thủ ở Trung Tâm nhưng thực tế còn kém xa lắm.
Mộng Dao hốt hoảng:
- Những thứ này rất đáng giá, ta nghe nói mỗi cái cục thiên thạch này lên tới một ngàn linh thạch đấy.
Ma Kim đáp ngắn gọn:
- Nhưng nó đẹp.
- Thật là, biết là đẹp nhưng mà lãng phí quá đi, ta còn dự định dùng để mua trang bị.
- Đẹp là được rồi, mấy tỷ chả phải là những giai nhân tuyệt sắc sao, phải ở trong nơi tương xứng chứ.
- Đệ chỉ giỏi nịnh nọt thôi.
- Mà mọi người đi theo ta, ta có nơi này đặc biệt lắm.
Ma Kim cưỡi Lisa bay vào trong động phủ. Tử Nguyệt trong tâm cảnh cũng đã học cách bay bằng cánh rồi nên nàng giờ đây thường xuyên khoe đôi cánh rực đỏ ngầu lòi có một không hai trên đời.
Ly Ly thì ngồi ké với Mộng Dao vì tự dưng mấy hôm nay hai đứa trẻ thân thiết với nhau quá.
Ở phía dưới toàn là mật đạo, nếu như không quen thuộc sẽ lạc đường ngay, tất nhiên biện pháp này chỉ dùng để câu giờ khi có kẻ lén lút đột nhập, chứ cái động này ngũ giai một chém chắc nát tươm rồi.
Một cánh cửa sặc sỡ trước mắt, tuy nhiên Ma Kim lại bay lên trên xuyên qua lớp đá ảo, dù sao chỗ này được hắn thiết kế cực kì cẩn trọng, đến thợ xây nhìn vào bản vẽ cũng hoàn toàn không thể thấu.
Ma Kim búng tay, một căn phòng sặc sỡ xuất hiện, những bức họa nghệ thuật, tâm huyết hai tháng trời của hắn và Lisa, tất cả được trưng bày ở đây. Tuy là có chút xấu hổ nhưng sự xấu hổ đó đám người bọn họ đã làm quen với nó lâu rồi.
Hai đứa trẻ giải thích về phương pháp luyện tập kia, tuy khó tin nhưng khi Lisa trình diễn Phân Thân kỹ trình tứ giai thì chẳng còn gì có thể thuyết phục hơn. Trong khi hai nữ nhân kia trong tâm cảnh gấp đôi thời gian mà chỉ mới ngấp nghé chạm ngưỡng nhị giai kỹ năng khác.
Không chỉ có những kiệt tác sống động đã được tô màu thì khắp nơi cũng được bố trí những cơ quan "kỳ lạ", những thứ đồ chơi chỉ có Lisa và Ma Kim hiểu:
- Sau này bọn đệ sẽ giải thích về phương pháp tu luyện này.
Ly Ly chau mày nói:
- Hình như ta đã thấy qua đâu đó.
Tử Nguyệt cũng bảo rằng:
- Muội cũng vậy, nó quen thuộc kiểu gì ấy.
Không chỉ mấy hậu bối vừa từ Địa Ngục ra mà đến Mộng Dao cũng cảm nhận đôi chút:
- Ta cũng từng gặp qua ở đâu đó rồi!
Để đánh trống lảng Ma Kim kêu họ cùng suy nghĩ xem mở tiệc tân gia như nào. Sau nhiều giờ thảo luận, họ thống nhất sẽ bày ra một buổi tiệc long trọng để mời các vị cao nhân đến.
Mục đích ở đây là tạo nhiều mối quan hệ nhất có thể bằng cách phô trương thân thế. Với cả lấy lý do này để vòi thêm tiền từ hai lão chức cao quyền trọng chứ bây giờ họ sắp rỗng túi rồi.
Tất nhiên thứ gì cũng có hai mặt của nó, việc nhiều người biết đến cũng làm cho nhiều thế lực nhằm vào họ với ý đồ xấu. Cơ mà suy đi ngoảnh lại, ma đạo bọn họ chính là thế lực xấu xa nhất ở cả tam giới rồi.
Nói là làm, bọn họ lập tức bắt tay vào hành động, nhưng trước hết thì đại tỷ tịch thu hết tất cả số tranh ảnh đồ trụy, thậm chí bức hai đứa trẻ tự vẽ nhau cũng bị cưỡng chế. Mộng Dao đứng chống nạnh lên giọng dạy dỗ:
- Chừng nào nơi đây có trận pháp phòng thủ lục giai đi rồi tính tiếp. Chứ mấy cái trò che mắt vặt vãnh của đệ, tỷ đây không tin tưởng lắm.
.
Ma Kim, Ly Ly và Lisa bay về giáo phái gặp mặt Đồ Long Thiên và thuyết phục lão. Còn Mộng Dao với Tử Nguyệt tiến đến Ma La Cốc để diện kiến Lạc Ma Sư, lão già này thì chắc chắn đồng ý yêu cầu của hai đứa cháu cưng rồi, đi cho có lệ thôi nên không cần đích thân tiểu thư và công tử diện kiến.
Theo kế hoạch, nơi diễn ra buổi yến tiệc chính là động phủ mới của họ đây, còn về lý do mở tiệc đó là ma vương ra mắt đứa cháu trai.
Càng lên cảnh giới cao, tu chân giả càng khó kết tinh "tình yêu", vậy nên khi có hậu duệ thì họ tổ chức linh đình lắm.
Nơi tham dự là ở Trung Tâm thì các quan khách sẽ không có lý do gì để từ chối cả. Thêm vào đó, động phủ của Ma Kim và những mỹ nhân chẳng hề có trận pháp mang tính công kích, điều này giúp cho các quan khách yên tâm phần nào.
"Biết đâu được nhờ vậy mà được tặng cho vài trận pháp lục giai thất giai, lúc đó thì ta tha hồ mà trưng bày tác phẩm tại căn phòng bí mật." Đây là một trong những động lực của Ma Kim.
.
Sau vài canh giờ Ma Kim năn nỉ mẹ Ly Ly, nàng ấy cũng chấp nhận dùng tình cảm cha con để thuyết phục ma vương.
Đồ Long Thiên hay tin Ly Ly chủ động xin được diện kiến thì sốt ruột lắm, do lão sợ nàng lại yêu cầu được trở về Ma La Cốc.
Lão thấy con gái đứng trước chính điện thì lập tức đứng dậy đi tới chào hỏi, cố tỏ vui vẻ:
- Ly nhi và tôn nhi tới đây thăm ta sao?
Ma Kim thấy nàng không đáp lại, liền vỗ mông mẹ "bạch bạch".
Lão ta nhìn thấy có hơi bối rối nhưng điều bất ngờ hơn là ngay đó, Ly Ly chạy đến ôm chầm lấy lão.
Lão chưa kịp định thần lại thì cô con gái bé bỏng đã nằm gọn trong vòng tay. Từ khi nàng được sinh ra, đây là lần đầu hai cha con bọn họ thể hiện cử chỉ thân mật.
.
Đồ Long Thiên bỗng nhớ về hình ảnh người phụ nữ mà lão yêu nhất, Ly Huyền. Cảnh tượng đau lòng nhất cũng theo đó hiện lên trong đầu lão, cái ngày đau buồn nhất.
Đêm tối mù, mưa tầm tả, sấm sét đùng đùng xuất hiện trên bầu trời Ma Sát giáo. Mặc kệ bao lời khuyên can, Ly Huyền vẫn quyết định sinh đứa bé ra, Ly Ly lúc mang thai cũng cứng đầu y hệt mẹ nó vậy.
Ly Huyền thân mang trọng thương vì trong trận chiến tranh giành chức vị ma vương, nàng đã đỡ cho phu quân mình một đòn chí mạng. Cũng vì lẽ đó, nếu nàng sinh con thì chất độc sẽ lan ra khắp cơ thể.
- Làm ơn, đừng sinh đứa bé ra, nàng hãy sống với ta trọn kiếp.
Lão đau khổ van xin nhưng vô tác dụng, Ly Huyền lúc này nói:
- Sống trọn kiếp có ý nghĩa gì nếu máu mủ của chúng ta còn không thể giữ được. Đây là số trời đã định, chúng ta đã gây quá nhiều tội ác, nay rơi vào tình cảnh này, thiếp sẵn sàng cam chịu.
.
Ly Huyền la hét dữ dội, y sư phải dùng biện pháp mổ, nếu không thì đến cả đứa con trong bụng nàng cũng nhiễm phải kịch độc. Nàng cố gắng kiềm nén cơn đau, không dám rên la dù chỉ một tiếng.
Mộng Dao kêu lên:
- Là con gái thưa chủ nhân.
Tiếng khóc của đứa trẻ vang khắp phòng, Mộng Dao đặt đứa trẻ vào vòng tay của mẹ nó. Ly Huyền thoi thóp nằm trên giường ôm lấy đứa trẻ, cố nhìn nó lần cuối
Chứng kiến cảnh tượng đó, tâm can của lão như bị xé ra từng mảnh. Ly Huyền nói với cái giọng nặng trĩu:
- Phu quân, chàng mau đặt tên cho con của chúng ta đi.
- Nó sẽ theo họ nàng còn về tên thì do nàng chọn.
- Thiếp tham lam lắm đấy, thiếp sẽ đặt nó tên là Ly luôn.
- Được, cái tên đẹp lắm.
Tiếng nói của Ly Huyền nhỏ dần, Đồ Long Thiên phải kề sát để nghe rõ.
- Chỉ mong chàng có thể chăm sóc nó thay ta. Nếu như chàng vẫn bận chuyện chính sự, thì hãy thề với thiếp rằng con bé phải được sống bình yên cùng Mộng Dao cô nương.
- Nàng, nàng đừng nói nữa. Nàng phải giữ sức, đây là đan dược thất giai cực phẩm, nàng dùng đi.
- Chàng hứa với thiếp đi.
- Ta thề là được chứ gì. Ta thề với nàng sẽ bảo vệ con bé bằng cả mạng sống. Mau ngoan nào, há miệng ra ta đút cho nàng.
Ly Huyền nở một nụ cười mãn nguyện rồi nhắm mắt ra đi.