Nam Cung Ngạo nhìn từng tấm ảnh chụp, nhìn thấy dáng vẻ cẩn thận của cô, bưng cà phê đi, mỗi bước đi thỉnh thoảng lại cẩn thận nhìn một cái, rất sợ sánh ra ngoài.
Trước kia cô ở bên anh tuy rằng là người hầu nhưng anh chưa từng sai bảo cô như vậy. Anh không nỡ, cho nên lúc này nhìn thấy, tim bị nhéo đến đau buốt.
Anh bấm gọi một dãy số:
"Tra một chút xem tổng tài công ty Thời trang Hắc sắc là ai?"
Công ty này vốn dĩ không hề thu hút, anh chưa từng để mắt đến. Lúc này anh muốn tra một chút, thỉnh thoảng đi qua đi lại.
"Cho anh mười lăm phút. Mười lăm phút sau gọi lại cho tôi."
Lương Mộc Tình đặt cà phê lên bàn Nam Cung Toàn. Nam Cung Toàn nếm một ngụm, hai mắt hơi híp lại:
"Chị dâu, đường cho vừa phải, không tệ nha!"
Ánh mắt anh ta chần chừ trên người cô, anh chẳng qua là nghe được quá khứ của Lương Mộc Tình, pha cà phê không tệ, có thể nguyên nhân là do trước đây từng phục vụ anh cả.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com