Lương Mộc Tình lúc này mới quay đầu qua:
"Long Thiên Mặc, anh đừng ồn ào, tôi đã có người thích rồi."
Long Thiên Mặc nhướng mi:
"Không cần biết em thích ai, anh chỉ biết tình cảm của anh."
Sau đó anh ta vẫn luôn nhìn Lương Mộc Tình ăn đồ ăn, khiến Lương Mộc Tình muốn điên rồi. Mà ba nữ sinh phía đối diện vẫn nhìn hai người, có thể được một người đàn ông anh tuấn như vậy thích thật đúng là một loại hưởng thụ.
Long Thiên Mặc cầm lấy khăn tay muốn giúp Lương Mộc Tình lau vụn bánh bên miệng, Lương Mộc Tình nhanh chóng tránh ra. Bởi cô biết thiếu gia ghét nhất là việc cô quá thân thiết với người đàn ông khác. Cho nên dù có xa cách năm năm, cô đều không đến gần đàn ông.
Trong tiềm thức, dường như cô luôn luôn tuân thủ yêu cầu của thiếu gia với cô, mà cô cũng tình nguyện tuân thủ.
Nam Cung lão thái thái và Long Thiên Vũ đã đi tới. Lão thái thái không nhìn thấy cháu trai mình liền hỏi Lương Mộc Tình:
"Ngạo Nhi đâu?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com