Cặp mắt đẹp đẽ của Tiểu Ngạo Kiều nhìn sang hai cậu, khuôn mặt vô cùng anh tuấn của cậu nhóc hiện lên nét không nỡ.
"Được thôi, nhưng hai cậu phải nhanh quay về đấy."
Băng Khối với Dương Quang cùng gật đầu, Dương Quang lãnh đạm nói.
"Ừ, nếu được, bọn tớ sẽ quay về sớm nhất có thể.''
Nhóc với anh trai nhóc cũng không phải kẻ ngốc, không cần biết là đi đâu, nếu có cơ hội, chúng nhất định sẽ trốn về. Có lẽ không cần đến 5 năm, có lẽ chỉ cần vài hôm, chúng sẽ có thể quay về.
Mạc Thanh Yên kéo Lệ Đình Tuyệt dạo bước một vòng, không ít họ hàng tới chào hỏi họ.
"Lệ thiếu, cậu với Mạc tiểu thư định bao giờ cho chúng tôi uống rượu mừng đây?"
Lệ Đình Tuyệt cụng ly với cậu ta, trên khóe miệng anh hiện rõ ý cười.
"Hai tháng sau, tới lúc ấy các cậu nhất định phải tới đấy."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com