"Mẹ sẽ đi cùng chú Nam Cung và chú Lãnh Nhiên, rất nhiều người nữa, nên các con không cần lo lắng."
Lúc này có điện thoại của Lãnh Nhiên gọi tới, chắc là thúc giục cô đi, Mạc Thanh Yên nhìn thoáng qua.
"Mẹ phải đi rồi, chăm sóc cho ba tốt nhé, còn có cả em gái tụi con nữa, phải nghe lời bà nội đó, mẹ sẽ quay về."
Nói xong cô cúp máy, đeo ba lô trên lưng, rồi ra khỏi phòng.
Một chiếc trực thăng đậu trước sân của Lệ Trạch, Mạc Thanh Yên đi theo gió của cánh quạt, rồi lên máy bay.
Chiếc trực thăng này rất nhỏ, cho nên tốc độ rất nhanh, bọn họ cần phải nhanh chóng tới đó.
Mạc Thanh Yên ngồi bên trên, nhìn đến hai người đàn ông vẻ mặt đều rất nghiêm túc, đặc biệt là Lãnh Nhiên, bình thường anh ấy chính là người nói nhiều nhất, cũng là người kiêu ngạo nhất. Hôm nay lại trở nên như vậy, Mạc Thanh Yên có chút không quen.
"Giờ chúng ta định đi đâu?"
Nam Cung Ngạo khuôn mặt tự hào, cặp mắt xanh biếc, không giống người bình thường.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com