Hai người đều lắc đầu: "Tôi sẽ lên mạng tra thêm."
Nam Cung Di nói rồi cầm điện thoại di động, bắt đầu tra nơi nào đó?
Không bao lâu, cô gãi đầu, cười cười.
"Tra không được rồi, haha."
Lương Mộc Tình nhận ra Mạc Thanh Yên rất để ý chuyện này, bèn hỏi cô.
"Tiểu Yên, đã xảy ra chuyện gì?"
Mạc Thanh Yên tạm thời không tra được dụng ý của kẻ kia, cho nên không đem việc này nói cho hai người biết, sợ hai người bọn họ gặp phải phiền toái không cần thiết.
"Không có việc gì, vừa rồi mới nhặt được bó hoa này, cảm thấy hiếu kì thôi."
Nam Cung Di đem hoa vứt qua một bên: "Cậu không phải là nhặt từ trong thùng rác chứ?"
Cô bắt đầu chê nó, còn lấy khăn ướt xoa tay, dáng vẻ đó đặc biệt khôi hài.
Lương Mộc Tình cười, Mạc Thanh Yên cũng cười.
"Ném đi là được rồi, Nam Cung tiểu thư lần sau đừng có lại vừa nhìn thấy hoa đã nổi máu hoa si."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com