Mạc Thanh Yên nhìn bộ dạng đáng thương của Angela, còn cả bàn tay nhỏ của cô bé đang cố gãi, thở dài.
"Lần sau không được như vậy nữa."
Angela liên tục gật đầu, "Đợi An An lớn rồi, liền bỏ có được không?"
Tiểu nha đầu ôm cổ Lệ Đình Tuyệt, người nho nhỏ, thân thể của cô bé không khỏe. Thường xuyên bị bệnh, ngoài cái mặt mập mạp ra, những chỗ khác đều không có thịt, rất gầy, vóc dáng cũng rất nhỏ.
Nghĩ đến vấn đề này, lòng Mạc Thanh Yên lại trở nên mềm yếu, rất thương cô bé.
Ngôn Ngọc đi phía sau gia đình ba người bọn họ, nhìn cảnh tượng trước mắt, mừng thay cho Lệ Đình Tuyệt. Tên này luôn ở một mình, bây giờ coi như có một gia đình hạnh phúc rồi.
Lúc vào thang máy, Ngôn Ngọc quay đầu lại, anh ta luôn cảm giác có một đôi mắt luôn nhìn anh ta chằm chằm.
Cả đoạn đường trống vắng, thấy không có một ai, anh ta mới quay đầu đi vào thang máy, ấn nút đóng thang máy.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com