Vẻ mặt của Trần Bang Thạc đã khôi phục lại như bình thường, một gương mặt lạnh băng không hề có độ ấm, không còn là đại ca với dáng vẻ yêu thương cô nữa.
Mạc Thanh Yên rất quen thuộc với hình ảnh này của anh, là dáng vẻ Lão Đại của Sinh Môn.
Vô cùng lãnh khốc vô tình, đáy mắt không có một mảnh ấm áp, đối với ai cũng lãnh đạm như vậy.
Mạc Thanh Yên cũng thu lại vẻ nhu nhược của bản thân, cô nhếch môi nở nụ cười, cười đến diễm lệ động lòng người.
"Đại ca, bây giờ em là vợ của anh ấy, nên nếu anh ra tay với anh ấy, thì sau này em sẽ trở thành vợ của kẻ thù của anh, em và bọn nhỏ chỉ còn cách đối địch với anh mà thôi."
Đây là quyết định của cô, ngay tức khắc đã chọn Lệ Đình Tuyệt, hoàn toàn bỏ qua, không hề nghĩ đến anh.
Nói xong cô liền cầm túi xách, đứng dậy rời đi, Trần Bang Thạc hiểu rõ, lần này cô rời đi, thì anh sẽ mãi mãi mất đi Tiểu Ngũ.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com