Mạc Thanh Yên nở nụ cười: "Em chỉ tùy tiện nói thế thôi."
Chẳng lẽ anh thật sự định phóng pháo hoa ở đây, quá khoa trương đi.
Lệ Đình Tuyệt thả cô xuống đất: "Em còn lạnh không?" Giọng nói bị đè xuống rất thấp, anh không học được cách dịu dàng, chỉ có thể hạ giọng nói chuyện.
Dù sao nhiệt độ ở trên núi cũng thấp hơn dưới chân núi rất nhiều, anh sợ cô chờ ở trên này lâu như vậy, thân thể không chịu nổi.
Anh giúp cô cài chặt áo khoác. Áo của anh quá lớn, mặc trên người cô giống như chăn vậy, sao còn cảm thấy lạnh?
Cô lắc đầu: "Em không lạnh."
Lệ Đình Tuyệt nói với Phi Đao: "Chuyển hết số pháo hoa chuẩn bị cho hôn lễ đến đây."
Vốn anh chuẩn bị sẽ đốt pháo hoa trong hôn lễ của hai người. Tất cả số pháo hoa đó đều được đặc chế, rất đẹp. Nếu hôm nay cô muốn xem vậy thì để cô xem trước.
Phi Đao đáp lời, dẫn người đi xuống, người trong khu huấn luyện cũng trở về.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com