"An An, đưa túi xách của Tiểu Yên cho chú."
Tối hôm qua anh đã dặn cô chuẩn bị sổ hộ khẩu, còn chính mắt nhìn cô để vào túi, cho nên lúc này không quên lấy túi xách của cô.
Angela nghe lời cầm lấy túi xách đưa cho anh: "Tiểu Tuyệt cố lên!"
Lệ Đình Tuyệt nhìn ba đứa bé, vừa đi ra ngoài vừa nói.
"Mấy đứa phải gọi là cha rồi."
Nói xong đã ra khỏi phòng. Bên trong phòng ba đứa bé nhìn nhau, Angela vui vẻ nói.
"Tốt quá, em cuối cùng cũng có ba! "
Hai đứa bé trai tuy không lên tiếng nhưng đáy lòng cũng rất vui vẻ. Bởi vì anh đã trở thành ba của bọn họ, điều này vĩnh viễn không thay đổi được.
Mạc Thanh Yên bị nhét vào trong xe, cô chu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Lệ Đình Tuyệt, em phải về thay quần áo. "
Bởi vì lúc này cô mặc một chiếc váy màu tím, chân đeo một đôi giày đế bình màu bạc, không hợp với váy chút nào. Cô đứng bên cạnh anh có vẻ rất thấp.
"Em còn không trang điểm nữa. "
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com