"Sao lại đi vào?" Đường Long khẽ nhướng mày.
Hắn kinh ngạc, nhưng cũng không vì thế mà tức giận, bởi vì hắn chưa từng nghĩ tới Thập Lục Thiếu Tinh Tú sẽ phản bội chính mình, thậm chí những người từ nhỏ đi theo hắn này cả một mệnh lệnh của hắn cũng sẽ không cãi lời.
Cho nên, hết thảy đã định sẵn rồi sao?
Đường Long nhìn từ rất xa, lại có cảm giác như vận mạng.
Hắn cũng không ngu, chỉ là quá tự tin! Bằng không, hắn còn có thể tin vào cái gì đây? Người cha từ nhỏ vứt bỏ mình? Người mẹ cao cao tại thượng, đến giờ còn không biết ở đâu, cũng không muốn gặp hắn dù chỉ một lần? Hoặc là Bỉ Ngạn không quay đầu lại mà rời bỏ chính mình?
Nếu Thập Lục Thiếu Tinh Tú từ nhỏ cùng lớn lên cũng không thể tin thì. . . . Nhân sinh cũng đã sụp đỗ rồi.
Giống như một câu lúc nãy hắn từng nói, người rốt cuộc sống tốt hơn? Vẫn chết sẽ nhẹ nhõm hơn?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com