Đường Lăng rốt cục đã tỉnh.
Tính theo thời gian hiện thực thì lần này cậu đi vào giấc mộng tốn tổng cộng 1 giờ 7 phút.
"Tiểu Đường Đường." Đinh Linh và Đinh Đông nhào về phía Đường Lăng đầu tiên, mừng rỡ ôm lấy cổ Đường Lăng.
Cứ việc lúc này Đường Lăng còn hơi mơ hồ, đôi mắt mở ra vẫn hiện chút mê mang.
"Anh hai, có thể nói cho tôi biết trong giấc mộng lần này đã xảy ra cái gì không? Vì sao lâu thế mới tỉnh lại?" Dù là bạn bè thì cũng rất ít khi kể cho nhau về cảnh trong mơ của mình, điều này hơi kiêng kị, nó có liên quan đến thu hoạch vân vân.
Nhưng Hàn Tinh không nén được tò mò.
Đường Lăng dùng hai giây mới hoàn toàn tỉnh táo lại, cảm giác chưa kịp đề phòng đã bị đá văng ra thật sự quá tệ, cho nên dù tỉnh lại nhưng vẫn chưa tỉnh táo ngay được.
Lần sau phải đề phòng Côn ' đá ' mình ra ngoài, đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Đường Lăng.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com