Lang Hoa chỉ cảm thấy trong đầu mông lung, giống như trong mộng vậy. Cung điện đèn đuốc sáng choang, cuối cùng Bùi Khởi Đường cũng trở lại, mặc dù cởi bỏ áo giáp nhưng trên người hắn dường như vẫn còn mùi máu tanh.
Theo dòng chảy thời gian, Bùi Khởi Đường đã không còn là thiếu niên ôn nhã, trẻ trung đó nữa, nhưng quyền hành trong tay lại khiến cho hắn càng thêm cao quý.
Lúc hắn chăm chú nhìn nàng, vẫn là nhu tình mật ý không chút thay đổi.
Lang Hoa giơ tay ra: "Cuối cùng chàng cũng quay về rồi."
Trên người Bùi Khởi Đường còn hơi lạnh, nhưng nàng vẫn cảm thấy ấm áp, bởi vì bất kể ở nơi nào, hắn đều là chỗ dựa lớn nhất của nàng.
Bùi Khởi Đường siết chặt tay ôm nàng, cái ôm quen thuộc khiến cho Lang Hoa không nhịn được khẽ rên lên.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com