Cẩn Du nhìn Hàng thị từ trong phòng bên cạnh đi ra.
Tâm trạng của Hàng thị có vẻ rất nặng nề.
Từ Cẩn Du biết cố Lang Hoa và Tề Ngọc Hoàn đang nói chuyện ở trong phòng bên, nhất định là Cố Lang Hoa đã nói gì đó, Hàng thị mới có thể như vậy.
Từ Cẩn Du lập tức tiến lên đón: "Mẫu thân."
Hàng thị như không nghe thấy, vẫn ngẩn ngơ đi về phía trước.
Từ Cẩn Du nhíu mày, lập tức kéo Hàng thị lại: "Mẫu thân, người đang nghĩ gì thế?"
Lúc này Hàng thị mới hồi thần lại: "Sao con không ra đằng trước nói chuyện với những tiểu thư khác."
Từ Cẩn Du mím mím môi, lần săn thú này rõ ràng xảy ra chuyện lớn, nàng ta cũng không phải là những nữ quyến trong nhà không biết gì cả kia, làm sao có thể đi làm thơ, thưởng trà như người ta.
Hàng thị nói, "Ta chỉ đi hỏi một chút xem chuyện phủ Trang Vương có phải là thật hay không thôi."
"Kết quả thế nào ạ?" Từ Cẩn Du truy hỏi.
Hàng thị lắc lắc đầu: "Cố Đại tiểu thư cũng không biết."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com