Sắc mặt Từ Tùng Nguyên thay đổi.
Đây là ở thư phòng của tiền viện, nếu như có khách đến, hạ nhân phải lui đi, nếu không tại sao phải bố trí một cái chuông ở ngoài thư phòng, bên trong cần phục vụ mới lắc chuông để cho hạ nhân đi vào.
Bây giờ kẻ này lại nhìn trộm ở cách thư phòng không xa.
Nếu như trị gia nghiêm sẽ không xảy ra loại chuyện không có quy củ này.
Đây chẳng khác nào phạm một sai lầm nực cười trước mặt Bùi Khởi Đường.
Không chỉ là sai lầm, còn lộ ra Từ gia là một nơi tin tức không bảo mật, không có quy củ.
"Người đâu," Từ Tùng Nguyên tức giận xông lên đầu, kêu một tiếng, chỉ vào trong bóng tối, "Đi xem xem đó là kẻ nào."
Quản sự Từ gia đi bắt người, Bùi Khởi Đường lãnh đạm nhìn Từ Tùng Nguyên: "Từ đại nhân răn dạy người nhà, ta không quấy rầy nữa."
Nếu như chuyện tối nay nói lộ ra ngoài, đó chính là vấn đề của Từ gia, có lẽ Bùi Khởi Đường vội vã rời đi, cũng là bởi vì phát hiện bên ngoài có người đang nghe trộm.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com