Nghe thấy cái tên này, Ninh Vương phi nổi hết da gà.
Từ Như Tịnh, người mà nàng ta căm hận nhất.
Tuy đã sớm đã bỏ mạng nhưng hình ảnh người đó luôn ám ảnh nàng ta như một bóng ma, khi nàng ta chưa được gả vào Phủ Ninh Vương, nàng ta trông thấy Ninh Vương khóc lóc vì Từ Như Tịnh, sau khi nàng ta vào Phủ Ninh Vương cũng thường xuyên thấy Ninh Vương luôn đau khổ vì nhớ nhung Từ Như Tịnh.
Một người sống mãi mãi không đánh bại được một người đã chết.
Trong lòng Ninh Vương, A Tịnh của ngài ấy mãi mãi quan trọng hơn nàng ta.
Nghĩ tới đây Ninh Vương phi không cầm được đau lòng.
"Ta đã nhìn thấy tranh chân dung của Từ Như Tịnh, Cố Lang Hoa đâu có giống Từ Như Tịnh?" Ngực Ninh Vương phi như bị hai hòn đá đè nặng trĩu, khiến nàng ta không thể thở nổi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com