Đông Bình nhìn Tôn Chương đứng ở cách đó không xa, hồi lâu mới nói: "Ngươi xuất thân thế nào?"
Tôn Chương không nghĩ tới Đông Bình Trưởng Công chúa lại đột nhiên hỏi tới cái này.
"Thần là người của Tôn gia Toại Ninh Hầu, Toại Châu."
Đông Bình nhàn nhạt nói: "Là nhánh bên?"
Tôn Chương chảy đầy mồ hôi lạnh: "Không phải, là con em chi chính, tổ tiên thần là huynh đệ ruột thịt với tổ tiên của Toại Ninh Hầu, chúng thần là cùng một thái tổ..."
Bất kể là Hoàng thân hay là quyền quý bản lĩnh lớn nhất chính là tính tổ tiên.
Đông Bình phất phất tay: "Ngươi có bản lĩnh gì, có thể nhậm chức trưởng sử ở phủ Ninh vương?"
Tôn Chương bị hỏi đến ngây ngẩn.
Đông Bình như đã sớm biết sẽ là kết quả như vậy, khẽ cười một tiếng: "Tại sao hộ vệ phủ Ninh vương lại đi theo dõi những người Hồi Cốt kia? Các ngươi đã sớm biết Thường Hạo chuẩn bị trốn khỏi Đại Hạ, các ngươi ở đó là chuẩn bị giúp hắn một tay sao?"
Sắc mặt Tôn Chương trở nên tái nhợt.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com