Nhạc Bằng Trình chỉ tay vào bọn họ: "Các người cứ đợi đấy, cứ đợi đấy cho tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người. Cấp trên của mấy người là ai?"
"Muốn biết cấp trên của chúng tôi là ai à? Được thôi, đi với chúng tôi một chuyến. Có chuyện gì, về đồn rồi nói."
Tuy rằng Đinh Phù cũng tức đến đỏ cả mặt nhưng bà ta rất bình tĩnh. Nếu như phải vào đồn cảnh sát thật, cho dù có không làm gì nhưng mà nếu bị người khác biết được thì đó cũng là một vết nhơ không bao giờ xoá nổi.
Đinh Phù vội nói: "Xin đợi một chút, tuy chúng tôi không có giấy chứng nhận kết hôn, nhưng mà chúng tôi có thể chứng minh chúng tôi không phải… cái loại quan hệ mà các người vừa nói."
Đinh Phù vội vã lấy điện thoại tìm một bức ảnh bà ta và Nhạc Bằng Trình chụp chung ra.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com