Nhạc phu nhân là một người yêu ghét rõ ràng, khi tôi ghét anh thì từ đầu đến chân chẳng có cái gì tốt đẹp, nhưng một khi đã thay đổi cách nhìn thì anh chỗ nào cũng tốt. Chưa kể tới thói bao che khuyết điểm trầm trọng của bà, khi bà đã coi Yến Thanh Ti là người một nhà liền sẽ không cho phép bất cứ ai ức hiếp cô, càng không thể dễ dàng tha thứ những kẻ hết lần này đến lần khác nhục mạ cô.
Nhạc phu nhân nhấc túi xách lên, hất cằm, nghênh ngang ngạo mạn nhấc chân rời đi trước mặt hai mẹ con nhà Hạ Lan.
Hạ Lan Tú Sắc hoảng hốt, kêu lên: "Bác Nhạc..."
Nhạc phu nhân dừng bước, quay người lại nói: "A quên, còn nữa, không cần nói bất cứ cái gì giao tình trước mặt tôi. Về sau có quay lại Tô thị cũng đừng có đến nhà tôi, tôi thấy cái mùi tanh tưởi như cá ươn trên người bà là phát ớn."
Nhạc phu nhân đi được một lúc mà sắc mặt của Hạ Lan phu nhân vẫn trắng bệch.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com