Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, Trương Khải Bình vừa nghĩ sao Đậu Đậu còn chưa đến, thì Đậu Đậu đã tiến vào rồi. Nhưng cô không nói chuyện với Trương Khải Bình mà nhìn Tiểu Bạch rồi nói, "Ngại quá, tôi vào nhầm phòng."
Cô đương nhiên không thể nói chuyện với Trương Khải Bình. Ai biết cái tên sát nhân mất trí này liệu có ghi hận cô mà làm ra chuyện gì bất lợi với cô không chứ? Bây giờ cô có nhà có con có đàn ông, chuyện gì cũng phải khiêm tốn cẩn thận.
Cho nên cô chỉ đi nhìn quanh phòng học một vòng, ra hiệu cho Tiểu Bạch ra ngoài. Đậu Đậu nói cho Tiểu Bạch tất cả suy đoán của cô, Tiểu Bạch gật đầu trước sau đó nghi ngờ, "Nhưng tôi không nhìn thấy sau lưng gã có ma?"
Đậu Đậu cau mày, lặng lẽ đi tới bên cạnh cửa sổ nhìn một cái. Đúng là sau lưng Mục Quốc Đống không có ma.
Chuyện gì thế này?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com