Tên ngốc rất ủy khuất, "Khụ, con cảm thấy hơi nóng, để cho nguội bớt, ha ha ha, để cho nguội bớt."
Đặt ở trong đĩa gì chứ, còn không phải là sợ sư thúc phát hiện ra Viên Viên lén ăn thịt à? Cho nên cậu muốn gắp qua đây trước, chờ sư thúc không chú ý sẽ đút cho nhóc con kia. Ngộ nhỡ sư thúc nhìn thấy cậu dùng đũa gắp thịt ném xuống dưới bàn, không bị chịu tiếng oan lãng phí lương thực mới là lạ đấy!
Thật ra tên ngốc vẫn đánh giá thấp sư thúc của cậu rồi. Nếu như Đậu Đậu nhìn thấy cậu dùng đũa gắp thịt ném xuống dưới bàn thì sẽ không cảm thấy cậu đang lãng phí lương thực, mà sẽ chỉ suy nghĩ một vấn đề rất nghiêm túc: Tên nhóc này không bị lên cơn sốt đấy chứ? Đút thịt vào quần cái quỷ gì? Chẳng lẽ chỗ đó của đàn ông còn có thể ăn à?
Thế này... đáng sợ quá rồi!
Nhưng Đậu Đậu không nhìn thấy, cô tin lí do của tên ngốc, gắp một miếng sườn lên nếm, nói, "Không nóng, mau ăn đi, ăn xong rồi đến trường học."
Tên ngốc gật đầu, "Vâng vâng."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com