Đậu Đậu cực kỳ sợ hãi, "Hung thủ hại tôi á? Anh nói chính là người để quả táo có độc ở trên bàn của tôi sao?"
Lạc Lê nhìn Yêu Nghiệt, gật đầu, "Đúng vậy."
"Là ai?"
Giọng nói Đậu Đậu ẩn chứa tức giận, rõ ràng cô vẫn rất để ý đến nguyên nhân cái chết trước đây.
Nếu đổi là ai thì cũng sẽ để ý!
Đây chính là hung thủ đã hại chết cô đó!
Cô đang yên ổn sống ở núi Đạo Vương, nếu như không phải cái tên hung thủ kia ám sát cô, thì cô vẫn là đạo sĩ bắt yêu Cửu Anh khuynh thành tuyệt diễm! Cuộc sống của cô vẫn tự do không chút kiêng kỵ, căn bản không cần nhìn sắc mặt của bất luận kẻ nào. Làm sao lại như bây giờ, gặp phải đám con gái xấu xa ùn ùn kéo đến không nói, còn lúc nào cũng phải lo lắng cho mình có thể bị hại hay không, từng phút từng giây lo lắng trứng có thể bị trộm hay không?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com