Đậu Đậu thở dài một tiếng, vừa định nói chuyện này cho Sở Ngọc Bình, Yêu Nghiệt lại ấn vai cô lắc lắc đầu.
"Chi bằng chờ bà ấy uống hết thuốc. Cố Trường Sinh còn mười ngày nửa tháng nữa mới tỉnh, trong thời gian này đừng nói với bà ấy thì tốt hơn."
Đậu Đậu cảm thấy Yêu Nghiệt nói rất có lý, nếu như hiện giờ nói với Sở Ngọc Bình, bà ấy nhất định sẽ lo lắng cho Trường Sinh, không có tâm trí mà suy nghĩ tới chuyện trị bệnh vô sinh nữa.
Ừ, vẫn là giấu bà ấy trước đã thì tốt hơn.
Phân tích như vậy, Đậu Đậu an ủi, "Không cần lo lắng quá, nói không chừng chỉ là cảm cúm bình thường thôi, nhất định sẽ không sao đâu."
"Chỉ mong là vậy."
"Mấy ngày tới mẹ đừng quên uống thuốc đó."
Sở Ngọc Bình gật gật đầu, "Ừ, mẹ sẽ uống."
Sau đó bà ấy dặn đi dặn lại Đậu Đậu nhất định phải lên lớp, thanh toán xong lên xe đi khỏi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com